Con yêu à,
Ông biết có những ký ức tuổi thơ khiến con chỉ muốn quên đi thật nhanh, như thể nó chưa từng xảy ra.
Con từng mong có một cái hộp khóa kín – nơi con có thể nhốt lại tất cả những lần bị la mắng, những đêm cô đơn, những vết bầm chưa kịp tan… Rồi ném chìa khóa xuống đáy biển ký ức, mãi mãi không bao giờ mở lại nữa.
Nghe có vẻ dễ chịu lắm phải không? Nhưng con ơi… quên đi không phải là cách để chữa lành. Và thực ra – quên là điều không thể.
Quên Đi – Là Một Giấc Mơ Không Thật
Ký ức – nhất là những gì xảy ra trong tuổi thơ – không thể xóa như một tờ giấy.
Dù con không nghĩ tới nó mỗi ngày, Dù con cười, làm việc, thành công… Nó vẫn ở đó – trong cách con phản ứng, yêu thương, sợ hãi, và tin tưởng.
Giả Vờ Không Có Gì Xảy Ra – Lại Càng Nguy Hiểm Hơn
Nhiều người cố lờ đi nỗi đau. Cố sống “như thể nó chưa từng xảy ra”. Nhưng điều đó chỉ khiến:
- Con mất dần cảm xúc thật của mình
- Con khó tin vào bản thân – vì trong lòng có một phần con biết mình đang dối mình
- Quan trọng nhất: con không hiểu được vết thương của mình, thì làm sao con biết cách băng bó?
Chỉ Có Một Cách: Đối Diện – Nhẹ Nhàng Nhưng Trung Thực
Không phải để đào lại nỗi đau, Mà để nói với đứa trẻ trong con:
“Ông biết con đã rất đau. Bây giờ, ta sẽ cùng nhau hiểu rõ nó – để từ nay, nó không còn điều khiển con nữa.”
Con không cần nhớ lại tất cả – chỉ cần hiểu rằng những điều đã qua có ảnh hưởng đến con hôm nay, và con có quyền chọn không để nó ảnh hưởng đến ngày mai.
Bắt Đầu Chữa Lành – Dù Chỉ Là Một Bước Nhỏ
Chữa lành không phải là chiến thắng quá khứ. Chữa lành là khi con:
- Dám nhìn vào mình – không phán xét
- Dám thừa nhận mình đã bị tổn thương
- Dám chọn đối xử tử tế hơn với bản thân từ hôm nay
Và con không đơn độc. Có ông Bụt ở đây – để nhắc con rằng con có thể làm được.
Một Món Quà Nhẹ Nhàng – Khi Con Đã Sẵn Sàng Nhìn Lại
Ta có món quà nhỏ này cho con – như ánh đèn đặt trước cửa hang tối, để con bước từng bước ra ánh sáng:
Phiên bản ChatGPT tuỳ chỉnh này sẽ:
- Lắng nghe con như một người bạn an toàn
- Nhẹ nhàng nhắc nhở con về lòng tự thương
- Dẫn dắt con ra khỏi mê cung cảm xúc bằng những câu hỏi đúng lúc
Lời Cuối Của Ông Bụt
Con yêu,
“Không thể xóa quá khứ – nhưng có thể hiểu nó, để nó không còn viết tiếp tương lai giùm con nữa.”
Đó là điều ta muốn con nhớ.
Vì một ngày nào đó, khi con đủ can đảm để nhìn lại – con sẽ thấy: nỗi đau không còn đáng sợ như con từng nghĩ. Và lúc ấy, bình yên sẽ bước vào.
Ta vẫn ở đây. Mỗi khi con cần.
Để lại một bình luận