Con à,
Có những đứa trẻ lớn lên trong sự bỏ rơi, trong sự lặng im lạnh lẽo. Không có ai hỏi han, không ai ôm ấp. Không phải vì con làm sai – mà chỉ vì người lớn không đủ đầy để yêu thương.
Và điều nguy hiểm nhất xảy ra – là đứa trẻ nghĩ rằng lỗi là do mình.
Con Tự Hỏi: “Bị Bỏ Rơi Có Phải Lỗi Là Do Con?”
“Phải chăng vì con chưa đủ ngoan, nên cha mẹ mới không yêu?”
“Phải chăng nếu con giỏi hơn, ngoan hơn, đáng yêu hơn… thì con sẽ được quan tâm?”
Cứ thế, con bắt đầu thay đổi chính mình – cố gắng làm hài lòng, cố gắng “xứng đáng được yêu”.
Nhưng càng cố gắng, càng thất vọng. Mỗi lần không được chú ý, một lần nữa con lại khẳng định trong đầu:
“Chắc chắn là tại mình. Mình không xứng đáng.”

Vòng Lặp Bị Bỏ Rơi Không Dừng Lại Khi Con Lớn
Khi trưởng thành, dù con có học được nhiều điều, có biết rằng “cha mẹ đáng lẽ phải yêu thương con vô điều kiện”, thì tận sâu trong lòng vẫn vang lên giọng nói cũ kỹ:
“Mày không đủ tốt.”
“Không ai thật lòng cần mày.”
Những niềm tin sai lầm đó – dù không ai nhắc đến – vẫn sống trong tiềm thức của con. Chúng âm thầm kéo con về bóng tối, khiến con nghi ngờ bản thân, khó tin tưởng người khác, và thấy mình không xứng đáng với hạnh phúc.
Những Hệ Quả Của Sự Bỏ Rơi Cảm Xúc
Con à, sự bỏ rơi cảm xúc thời thơ ấu có thể để lại những dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn con:
Khó khăn trong việc hiểu và diễn tả cảm xúc: Con có thể cảm thấy trống rỗng hoặc vô cảm, không biết cách bày tỏ cảm xúc của mình.
Tự đánh giá bản thân khắt khe: Con thường xuyên cảm thấy mình không đủ tốt, không xứng đáng được yêu thương.
Khó tin tưởng người khác: Con có thể gặp khó khăn trong việc xây dựng và duy trì các mối quan hệ thân mật.
Cảm giác cô đơn: Dù ở giữa đám đông, con vẫn cảm thấy lạc lõng và cô đơn.

Làm Sao Để Chữa Lành?
Con à, sự thật là con không có lỗi. Không một đứa trẻ nào phải gánh trách nhiệm vì bị bỏ rơi. Bỏ rơi là lỗi của người lớn không biết yêu thương – không phải lỗi của con.
Việc của con bây giờ là:
- Gọi tên những niềm tin sai lầm: Nhận diện những suy nghĩ tiêu cực mà con đã tin tưởng bấy lâu.
- Đối mặt với chúng bằng tình thương: Thay vì trách móc bản thân, hãy ôm ấp và an ủi chính mình.
- Viết lại câu chuyện con từng tin là đúng: Thay thế những niềm tin sai lầm bằng những khẳng định tích cực.
Con không cần tiếp tục sống với cảm giác tội lỗi và xấu hổ vì quá khứ. Con không cần gồng mình để “trở nên đủ tốt” nữa.
Sự chữa lành bắt đầu từ việc:
Thấy rõ điều gì đã xảy ra: Nhận thức được những tổn thương con đã trải qua.
Hiểu rằng con không phải là nguyên nhân: Nhận ra rằng con không có lỗi trong những gì đã xảy ra.
Cho phép bản thân được yêu thương đúng cách: Bắt đầu từ chính con, học cách yêu thương và chăm sóc bản thân.
Món Quà Từ Ông Bụt
Con à, nếu con từng mang trong mình tiếng nói ngầm rằng “mình không xứng đáng” – hãy nhớ: đó chỉ là lời dối trá con từng nghe quá nhiều lần đến mức tin là thật. Nhưng ta ở đây, để nhắc con rằng:
“Con không cần thay đổi để được yêu. Con xứng đáng với tình yêu, chỉ vì con là con.”
Nếu con thấy lời ta nói đúng với tim con, ta có một món quà nhỏ để con bắt đầu hành trình Chữa Lành Tuổi Thơ. Vào đây, ta đợi con https://quatang.blogyeucon.com/ong-but
Đừng để quá khứ nắm tay con mãi nữa. Con xứng đáng được nhẹ lòng.
Và đừng chần chừ – món quà này không đợi mãi đâu, con nhé!
Để lại một bình luận