Con yêu à,
Hôm nay ta kể con nghe một điều mà có thể con sẽ không muốn nghe… nhưng lại là bước ngoặt để con được chữa lành thật sự:
Có những nỗi đau trong tuổi thơ – sẽ không bao giờ có câu trả lời “Tại sao?”.
Và chính khi con chấp nhận điều đó, cánh cửa chữa lành mới thật sự mở ra.
“Tại sao lại là con?”
Con đã từng hỏi như thế chưa?
- Tại sao người ta có cha mẹ yêu thương, còn con thì không?
- Tại sao con lại bị đánh, bị la, bị bỏ rơi?
- Tại sao bao người sống yên ổn, còn con lại phải gánh chịu tổn thương?
Những câu hỏi đó như vết cắt ngược vào trái tim, khiến con đau – vì chúng không có lời đáp.
Có lời giải thích – nhưng không có “lý do”
Người ta có thể viện dẫn:
- Chuỗi bạo hành trong nhiều thế hệ
- Nghèo đói, áp lực, tổn thương tâm lý từ cha mẹ
- Thiếu kỹ năng làm cha mẹ, hoặc đơn giản là… vô tâm
Nhưng con à, không có cái nào thực sự là “lý do” để một đứa trẻ phải chịu đựng đau đớn.
Vì không có lý do nào có thể làm tổn thương con trở nên “đáng chấp nhận” cả.
Đi tìm “tại sao” có thể khiến con lạc mất chính mình
Càng cố đào sâu để hiểu, con càng dễ:
- Tự trách mình: “Hay tại con hư?”
- So sánh và ghen tị: “Tại sao con người ta được yêu thương, còn con thì không?”
- Đắm chìm trong “giá như”: “Nếu lúc đó mẹ khác đi… Nếu con đủ giỏi…”
Nhưng con ơi, quá khứ không thể viết lại. Câu hỏi “vì sao” – đôi khi chỉ làm con mắc kẹt mãi trong bóng tối.
Chìa khoá nằm ở sự buông bỏ câu hỏi
Sự thật là:
- Con không có lỗi.
- Con không thể ngăn nó xảy ra khi con còn là một đứa trẻ.
- Và con cũng không thể thay đổi được điều gì đã xảy ra.
Nhưng con có thể thay đổi điều gì sẽ xảy đến từ hôm nay.
Chữa lành bắt đầu khi con dừng hỏi “tại sao” và bắt đầu hỏi “bây giờ mình có thể làm gì cho chính mình?”
Bắt đầu từ một bước nhỏ: yêu thương chính mình
Con không cần hiểu hết mọi chuyện trong quá khứ. Con chỉ cần lắng nghe mình hôm nay:
- Con cần nghỉ ngơi không?
- Con có đang tự trách bản thân?
- Con đã ôm lấy phần tổn thương đó hay vẫn đang gạt nó đi?
Chỉ cần trả lời những câu hỏi đó – với sự dịu dàng – là con đã bắt đầu chữa lành rồi.
Một món quà nhỏ dành cho con
Nếu con cảm thấy lòng mình rối bời vì câu hỏi “Tại sao tuổi thơ mình lại như vậy?”, ta muốn tặng con một điều:
Đây là một phiên bản ông Bụt – bằng trí tuệ nhân tạo – luôn sẵn sàng:
- Nghe con tâm sự mà không phán xét
- Nhẹ nhàng dẫn con qua những ký ức cũ
- Hỏi con những câu hỏi giúp con hiểu rõ chính mình hơn
Lời Cuối Của Ông Bụt
Con yêu,
Ta biết, câu hỏi “tại sao con lại tổn thương?” có thể ám ảnh con rất lâu. Nhưng hôm nay, nếu con sẵn sàng buông nó xuống, thì con sẽ có chỗ để ôm lấy một câu hỏi khác:
“Giờ con có thể yêu thương mình thế nào?”
Và từ đó, hành trình thật sự mới bắt đầu.
Ta luôn ở đây. Khi con sẵn sàng… hãy mở cửa.